Bạn nói – mở blog làm gì. Ai cần đọc sáng tác của mình người ta tự tìm. Sau này người ta cần tự sưu tập
Bạn nói – mở blog vất vả lắm. Không nuôi được thường xuyên thì nó đói. Không nuôi được lâu dài thì nó chết
Bạn nói – mở blog như vậy thật thà quá. Có gì cũng nói cho mọi người biết hết. Có bài thơ nào cũng đưa lên thì in tập làm sao
Bạn nói – mở blog à? Chúc mừng. Có blog như vậy thật tốt, bạn bè hiểu được nhau, luôn gặp được nhau
Bạn nói – mở blog à ? Đã có bài cáo…, bài hịch…mới chưa? Phải có nhiều thứ vui vui mới đông người vào. Chỉ ba cái bài văn thơ thì ai đọc.
Bạn nói – mở blog à? Giao lưu được nhiều. Vui lắm đấy. Nhiều mục bàn vào cho có nhiều người bàn
Bạn nói – mở blog à? …
Bây giờ mở rồi biết thế nào đây?
Cháu nói – bà ơi nghỉ đi. Bà ngồi máy tính suốt ngày sụn lưng đấy
Gọi cháu – cháu ơi, cứu bà với. Sao bà đưa thơ vào trang nó cứ choãi dòng thưa vậy
Cháu nói – bà ơi, thế này này. Bà nghỉ đi. Bà ngồi máy tính nhiều hỏng mắt đấy
Gọi cháu – cháu ơi, bà không vào được ảnh, bà xóa 1 cái ảnh thì nó đi luôn cả 2 chiếc
Bây giờ mở rồi phải học từ từ, học cả cháu nữa để có thể làm lấy được càng nhiều càng tốt. Mình đối thoại với mình.